Trừ những ngày nghỉ với các ngày thường ngày trong ngày đi làm chiếm hầu hết thời gian của các nàngcông sở, qua đó có thể thấythời trang nơi công sởcũng rất quan trọng với chúng ta , cách ăn mặc cũng một là một phần quan trọng quyết định hình ảnh của bạn trong mắt bạn bè ở công ty hoặc đối tác của mình .
Để cuộn mọi ánh nhìn và tự tin trong giao tiếp ở bất cứ nơi đâu bạn phải luôn updatekhuynh hướng thời trang thinh hànhcũng như các cách kết hợp tinh tế để rút ra cái đẹp cho riêng mình.Dưới đây là rất nhiều cách mix thời trang đông đồ duyên dáng và tinh tế để các nàng công sở tham khảo nè !
ThờiThời trang namtrang công sở trong mùa đông
Ở nơi công sở điều trước nhất bạn phải để ý là nên chọn y phục hiệp với vóc dáng, môi trường lịch sự, sang. Không nên chọn đồ riêm rúa hay quá loè loẹt mà sẽ làm mất thiện cảm. Chỉ đơn giản với một chiếc quần bó màu đen, áo len chùm hông và bốt cao cổ phốiáo quần namcùng nhau, trông bạn đã rất năng động và đương đại rồi.
BạnThời trang namgái văn phòng thường ít chuyển di nên hay bị vòng eo mỡ. Bởi vậy chiếc áo choàng
Dáng thụng màu đỏ là style ráo cho bạn che đi khuyết điểm của thân thể. Vừa oắt
Lại không bị lộ điểm yếu của mình nhé.
Sựáo quần namphối hợp giữa áo sơ mi trắng bên trong, áo len xanh ngoài và quần đen, giày bệt sẽ rất trẻ trung, dễ dàng đi lại hoạt động.
Nhữngquần áo nambạn gái công sở có thể sở hữu một diện mạo trẻ trung như teen girl khi phối áo len hồng, chân váy đen và giày cao gót. Thêm một chiếc mũ tạo dáng sẽ rất sành điệu và thời trang.
Kẻáo xống namThời trang áo thunsọc ô vuông gam màu bắt mắt của đỏ, đen và ghi không bao giờ khiến bạn bị lỗi mốt và nhàm chán. Trái lại nó sẽ tạo nên sự khoẻ khoắn, tươi mới cho người mặc.
Thời trang công sở trong mùa thu đông 2013 – 2014có rất nhiều kiểu khác nhau, trong đó có cả những mẫu váy,áo khoác hàn quốc,áo khoác dáng dài Hàn Quốcvới nhiều màu sắc họa tiết đại đẹp và sành điệu bạn nhé!
Nếu bạn là cô nàng công sở điệu đà cá tính, hãy thử mẫu thời trang đông tuyệt như thế này xem sao? vững chắc bạn sẽ trở nên tâm điểm của mọi sự chú ý đấy!
Từ Khóa độ
, Mặc đẹp mùa đông cho người mập, trang điểm đơn giản cho nàng công sở, đồ http://giasiaothun.Com/ao-thun-nam/ao-thun-nam-soc-hollister-ho-08-2811126.Html đẹp cho người gày, mac sao cho dep voi dang nguoi, khoac da dep cho nguoi beo, cách chọn quần áo mùa đông cho nguoi beo, ao kieu duyen dang, bi quyet mac dep cho nguoi beo vao mua dong, mau ao khoac mua dong nam 2013-2014 moi nhat, thoi trang cho nguoi beo nam
Khu phố của người Việt luôn đôngThời trang namđúc người da đen mua sắm. Ảnh: Phong Cầm.
Để đến được chợ São Paulo ở Thủ đô Luanda, tôi phải dậy từ sáng sớm. Đường từ chỗ nghỉ đến São Paulo dài chừng 20km. Vì là một trong những trục đường chính ở Thủ đô Luanda nên thẳng thớm tắc đường. Giữa hàng ngàn xe ô tô chen chúc, xe chúng tôi phải nhích dần từng mét một. Sau gần hai tiếng đồng hồ vật lộn, rốt cục tôi cũng đến được phố São Paulo - thủ phủ của người Việt tại Angola.
Trước mặt là đoạn phố dài chừng 800m, đông đúc người da đen vào ra mua sắm. Dãy phố này tầng trên dùng làm nhà ở, còn tầng dưới là các cửa hàng kinh doanh của người Việt. Hàng hoá ở đây đa chủng loại, nhưng nhiều nhất là áo xống, giày dép, đồ trang sức. Có lẽ vì khu phố được chia nhỏ thành từng ô để người Việt tiện buôn bán, kinh dinh (giống ở Chợ Đồng Xuân - Hà Nội) nên cái tên Đồng Xuân ra đời từ đó chăng?.
Một trong những ông chủ có nhiều cửa hàng cho thuê của khu phố này là anh Nguyễn Toàn Thắng (hay còn gọi là Thắng Victor). Dẫn chúng tôi đi một quanh co chợ, Thắng Victor cho biết, anh thuộc vào thế hệ thứ hai sang Angola kinh doanh. Mẹ anh là bà Việt Anh - một chuyên gia y tế công tác lâu năm tại Angola. Bà Việt Anh hiện là ủy viên Hội người Việt Nam tại Angola và cũng là một thương gia thành đạt tại Luanda.
Anh Thắng cho biết, công ty của anh hiện làm về dịch vụ chuyển vận hàng hoá và xây dựng, dùng khoảng hơn 100 lao động Việt Nam. Họ đốn buôn bán ở chợ và tham dự các công trình xây dựng với mức lương bình quân 1.000 USD/người/tháng.
Ngoại giả, tại São Paulo, rất nhiều người Việt thuê lại ki-ốt của anh Thắng để tự buôn bán kinh doanh. Khi chúng tôi đến khu phố này, nhiều tiểu thương tỏ ra phấn chấn. Họ đón tiếp vồn vã và kể nhiều câu chuyện kinh dinh tại xứ sở này.
Thu Hương gốc ở phố Quán Thánh (Hà Nội) mở cửa hàng bán áo xống ở São Paulo được vài năm nay. Thu Hương 22 tuổi, trẻ trung, xinh xắn. Hương cho biết, đến Angola duyệt y giới thiệu của người quen. Khi đến Luanda, Hương thuê một ki-ốt tại São Paulo để bán xống áo, vải.
Để chiều những khách hàng khó tính, Hương phải nói bằng tiếng Bồ Đào Nha, phân tích để khách hàng thấy đó là đồ thật, giá rẻ. Hương vui vẻ cho biết, trừ phí thuê ki-ốt và các khoản khác, mỗi tháng thu được khoản tiền lãi hơn 1.000 USD từ buôn bán xống áo.
Chị Hà Thị Hương đang bán áo quần cho người Angola.
Kế bên cạnh ki-ốt của Hương là ki-ốt của chị Hà Thị Hương. Chị Hương cũng là người quê gốc Hà Nội. Chị Hương sang Angola kinh doanh đã 8 năm. Chị thuê ki-ốt lại của chủ người Việt với giá 800 USD/tháng. Ki-ốt của chị Hương mặt tiền rộng chừng 3m. Bày bán chính yếu là áo xống, vải vóc, giày dép. Khi nán lại nói chuyện, chị Hương tâm tình rằng, nói chung buôn bán ở đây dễ kiếm tiền hơn tại Hà Nội. Những tháng thường có thể cho lợi nhuận từ 1.000-1.500 USD, nhưng vào những tháng Tết của người Angola (Lễ Giáng sinh), hàng hoá thường bán chạy hơn.
“Dù phải xa nhà, xa gia đình nhưng vì kinh dinh thuận tiện nên ở lại Luanda thêm thời kì nữa để buôn bán. Khi có đủ vốn, sẽ về Hà Nội kinh dinh tiếp”, chị Hương chia sẻ.
Trong câu chuyện với tôi, anh Nguyễn ToànThời trang namThắng cho biết, São Paulo là cái nôi của người Việt tại Angola. Những đại gia người Việt tại Angola đều đã từng buôn bán kinh dinh ở nơi này. “Khi có vốn, họ mới bắt đầu đổ bộ đến các tỉnh, tỉnh thành khác của Angola để tiếp kinh dinh và mở mang sản xuất”, anh Thắng nói.
Kinh dinh không đụng hàng
Tại chợ São Paulo, ngoài buôn bán xống áo, có nhiều người còn nghĩ ra được những chiêu kinh doanh riêng. Họ nói vui với nhau là kiểu kinh dinh không đụng hàng. Với 17 năm ở Angola, chị Trương Thị Thanh Hoà, nhà ở phố Thái Hà, TP Hà Nội (hiện là ủy viên Hội người Việt Nam tại Angola) lại chuyên buôn bán kinh doanh về áo cưới, áo thời trang.
Tại đây, chị Hoà có hai cửa hàng bán áo cưới và một láp ảnh. Dắt tôi vào cửa hàng, chị Hoà cho biết lý do vì sao lại chỉ bán áo cưới tại khu phố sầm uất này. Thì ra văn hoá cưới hỏi của người Angola khác với Việt Nam. Nếu như ở Việt Nam, theo thông lệ, các cặp uyên read more ương thường cưới hỏi đàng hoàng rồi mới về ở với nhau thì ở Angola, có thể ở với nhau đến đầu bạc răng long rồi mới tổ chức đám cưới.
Theo chị Hoà, chỉ khi họ thực sự có tiền, lúc đó họ mới đi mua áo cưới cho lễ thành thân. “Đặc thù cưới hỏi của họ lạ thế nên mình phải đáp ứng nhu cầu. Cái hay của người Việt Nam ở Angola là người bản địa cần gì, mình đáp ứng được cái đó”, chị Hòa san sớt.
Chị Trương Thị Thanh Hoà bên cửa hàng váy cưới.
Giống chị Hòa, chị Lê Kim Oanh, nhà ở Quận 2, TP Hồ Chí Minh, có thâm niên hơn 13 năm ở Angola. Để không đụng hàng, chị chọn làm nhà phân phối chính các loại tấmquần áo namvải dùng để cuốn quanh người (người Angola rất thích loại vải cuốn này của Việt Nam) tại chợ São Paulo.
Các doanh gia tỉnh lẻ tại Angola thường tụ tập về đây mua, sau đó phân phối đi khắp nơi trong cả nước. Để đủ nguồn hàng cung cấp cho thị trường Angola, chị Hương phải nhập hàng từ TP Hồ Chí Minh.
Trung bình mỗi năm, chị nhập vào Angola khoảng 1.000 kiện hàng với giá khoảng 1.000-2.000 USD/kiện. Nghe chị kể, tôi hỏi liệu chị đã thành triệu phú đô la? Chị cười bảo, con phố São Paulo này đúng là sản sinh ra nhiều triệu phú đô la người Việt tại Angola. Những người thành danh ở Angola hiện nay ít hay nhiều, đều đã từng buôn bán kinh doanh tại chợ này. Về phía mình, chị Oanh nhận mình chỉ là người bán buôn nhỏ lẻ.
Trong căn phòng rộng rãi, từng tấm vải được xếp chất chồng lên nhau. Các thương gia da đen vào ra liên tiếp. Chị Oanh cho biết, ngoài một số ông chủ thực thụ, người buôn bán tại chợ São Paulo cốt tử đi bán thuê. Ngày xưa thuê ki-ốt dễ, còn giờ rất khó. “Chị buôn bán ở đây có sợ cảnh sát bắt không”- tôi hỏi.
Chị cười: “Họ chỉ bắt giữ những người không có giấy tờ hợp lệ hoặc làm việc không đúng công ty mà thôi. Hơn nữa, nhiều người vì buôn bán trốn thuế nên mỗi lần gặp cảnh sát là cắm đầu cắm cổ bỏ chạy”. “Những trường hợp này dù không nhiều nhưng chút gì đó ảnh hưởng đến hình ảnh người Việt tại Angola”, chị Oanh nói.
Điều mà chị Oanh lo nhất hiện nay không phải là chuyện cảnh sát hoạnh họe hay thiếu thị trường mà lo nhất là hàng hóa Trung Quốc đang ngày càng ào ạt nhập vào Angola. Tại chợ São Paulo đã bắt đầu manh nha các cửa hàng của doanh nhân Trung Quốc.
“Người Việt thường xé nhỏ cửa hàng ra để cho thuê nhưng người Trung Quốc lại thuê hẳn từng cửa hàng lớn, chí ít là ba ki-ốt một lúc nên cửa hàng họ nhìn ngon mắt hơn. Với lại, người Việt thường kinh dinh đơn lẻ, người Trung Quốc lại chung nhau cùng làm cửa hàng nên khả năng cạnh tranh tốt hơn”, chị Oanh cho biết.
Trong câu chuyện, tôi vu vơ hỏi rằng, ở Angola, ai là người Việt Nam giàu nhất, chị Oanh cười bảo, nói ai là người giàu nhất rất khó, vì một 9, một 10. Với các tiểu thương ở phố São Paulo, ai cũng biết đến ông Đoàn Văn Viện, Chủ tịch Công ty Salomas. Ông Viện được cho là người luôn hết mình viện trợ bà con tiểu thương tại chợ São Paulo.
“Ông Viện mở công ty và nên danh ở Luanda, đã trở lại trợ giúp bà con người Việt. Hình như ông ấy cũng là một trong những triệu phú người Việt tại Angola”, chị Oanh cho biết.
Chia tay với chị Oanh, tôi trở lại đường phố São Paulo rộn rịp. Trong vô số người da đen, thảng hoặc lại vang lên ngôn ngữ của người Việt Nam. Dù quen hay không, hễ gặp là hỏi “người Việt Nam à?”. Sáng đó, ở São Paulo trời se lạnh nhưng với tôi, gặp được một người Việt ở nơi bóng gió này lòng ấm lại và thấy không hề đơn côi.
Xem thêm : Angola, São Paulo, người Việt Nam, Luanda, Hà Nội, Trung Quốc, Hồ Chí Minh, Chợ Đồng Xuân, Thái Hà, bắt
Trước đây, chợ Nghĩa Tân đã từng được người dân phản ánh về vấn đề này.
Vẫn biết, việc người bán hàng không coi khách ra gì không phải bây giờ mới có, nhưng gần đây, hiện tượng này ngày càng phổ biến, “khét tiếng” hơn rất nhiều, khiến người mua hàng ngày càng khó chịu.
Chứng kiến mới biết, “khách hàng là thượng đế” ở chợ này là điều “xa xỉ”. Vẫn biết là “thuận mua, vừa bán” nhưng các tiểu thương chẳng những không tiếp đón khách mà còn kênh kiệu ra mặt.
Ngay tại sạp hàng quần áo, có một bạn động tay vào chọn cái quần nhưng quá rộng nên không mua, người bán hàng ngay lập tức lấy cớ phải vía để buông những lời nhục mạ, chửi bới khách không ngớt. Thậm chí, còn cầm ngay cái quần đó vòng qua vòng lại dưới chân đuổi khách đi.
Đặc biệt, giá cả chợ này được người bán nói thách với giá quá cao so với thực tế, người mua buộc phải trả giá nhưng bị người bán chửi lại ngay, nào là: “Người ta đi ăn cướp được chắc”, “mấy con khùng đến hàng bà… không có tiền thì cút…”, “hàng lấy đắt rồi, mua được thì mua, không mua thì biến”…
Điều đáng nói, người bán hàng ở chợ này có thể "đuổi vía" khách mua bất cứ lúc nào, không nhất thiết phải là buổi sáng mở hàng, mà ngay cả giữa trưa, buổi chiều cũng đều được xem là “chưa mở hàng nên nặng vía”.
Hình thức đuổi khách hàng thì có nhiều lắm, ví như: Rắc muối gạo trừ vía, lấy đồ phủi phủi hoặc đảo qua đảo lại dưới chân hay kiếm giấy đốt lên hỏa vía…. Khách mà chưa chịu đi thì lườm nguýt, chửi rủa.
“Người ta mua mất tiền chứ có ăn không mà ghê ghớm quá mức…” - một người mua hàng chia sẻ.
Điều vô lí ở đây là, nếu người bán hàng chửi khách thì không sao, nhưng nếu khách hàng đôi co lại thì chắc chắn sẽ có vụ đụng độ ngay tức thì.
Có người bán hàng lâu năm ở chợ nói: “Trước đây chợ này đông đúc lắm, hàng quán bán sướng tay chứ không như bây giờ. Do nhiều cô bán hàng quá đanh đá, đôi co với khách hàng thì như cơm bữa. Tóm lại là ghê gớm, chẳng coi khách ra gì nên dạo này vắng khách”.
Hỏi người bán hàng trong sạp, có chị nói: “Vì những người chanh chua nên người ta đi chợ mua đồ thì chủ yếu loanh quanh bên ngoài chợ, những chỗ bán hàng nhỏ lẻ chứ không dám vào những sạp hàng phía trong. Vì thế, hàng hóa ế ẩm là chuyện đương nhiên…”.
Đây là vấn đề của văn hóa ứng xử, ngày càng trở nên cần thiết đối với con người hiện đại. Đặc biệt, thời buổi kinh tế thị trường, lời nói càng trở nên cần thiết trong kinh doanh. Vậy mà chợ Nghĩa Tân, Cầu Giấy, Hà Nội lại tồn tại những tình huống gây bức xúc không nhỏ đối với đa số khách hàng khi đến chợ này. Không những hình ảnh người bán hàng ngày càng xấu đi trong mắt khách hàng, mà còn làm ảnh hưởng đến một bộ phận tiểu thương buôn bán lâu năm trong khu chợ.
Thứ Hai, 17 tháng 2, 2014
Thời trang đông quần áo nam duyên dáng cho cô nàng công sở - Đẹp xinh mỗi ngày
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét